Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

#1

Làm thân con gái không được xấu, có ai muốn xấu đâu bao giờ. Nhưng mà bẩm sinh đã xấu điên đảo không thuốc nào chữa được, mình phải làm sao? Chỉ còn biết mỗi đêm đã khuya rồi vẫn ngồi đếm sao và ao ước, và rồi than thở.

Người ta xinh đẹp thì được thi hoa hậu, mình gái xấu biết thân biết phận chỉ dám ngồi ở chỗ ban giám khảo để chấm điểm hoa hậu. Thật là tủi.

Người ta xinh đẹp thì được làm tiếp viên trẻ đẹp, mình gái xấu biết phận chỉ dám ngồi ghế manager trả lương cho tiếp viên trẻ đẹp. Thật là tủi.

Người ta xinh đẹp có cái để bán, mình gái xấu thì phải kiếm vốn mà đi buôn. Gái xấu muốn được lả lướt với khách khứa chốn lầu xanh, chỉ có nước làm tú bà may ra mới xong. Không tủi không lấy tiền.

Nói chung là tủi thân vô cùng, cái thân phận gái xấu. Nếu không phải gái xấu thì hẳn là giờ này rất mực ngoan hiền bẽn lẽn nép vào chốn hậu cung hưởng lạc. Nếu không phải gái xấu thì hẳn giờ này rất mực chính chuyên duyên dáng đưa tay vuốt lãnh tụ mỗi ngày. Nếu không phải gái xấu, sẽ không phải buồn và cô đơn với cái tự do vô đối như thế này.

Thân phận gái xấu quả thực rất buồn.

Nếu xinh đẹp thì duyên dáng thướt tha người ta càng thích, có thể tự tin rằng tình cảm của người ta hoàn toàn dành cho mình vì sắc đẹp, dịu dàng chẳng qua là gia vị mà thôi. Nhưng một khi là gái xấu, duyên dáng thướt tha nguời ta lại bảo là làm hàng, dịu dàng không còn là gia vị nữa mà là lớp vỏ bọc mong manh và dễ vỡ biết bao. Thật buồn.

Nếu xinh đẹp cười duyên một cái rồi cong cớn lên, thì người ta bảo gái tính đáng yêu. Một khi là gái xấu, cười duyên rồi chuyển sang cong cớn sẽ được nhận xét là lộ hàng nên cay cú. Buồn vô cùng.

Khi còn trẻ, gái xấu được đôi chút mơn mởn thanh xuân làm niềm an ủi, gái xấu biết tìm những niềm vui nho nhỏ để quên đi nỗi lòng. Nhưng khi tuổi già gõ cửa, gái xấu sẽ ngồi xuống và viết một cái gì đó về thân phận của mình.

Ngày qua ngày, nỗi niềm gái xấu chất ngất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét