Thứ Ba, 14 tháng 7, 2009

#26

Dường như có một dục vọng mãnh liệt khiến Tamara không lý giải được mà chỉ biết vẽ để phóng xuất cái đẹp tự thân. Khi thời gian xóa dần dấu vết tuổi thanh xuân trên khuôn mặt, trên cơ thể của mình, Tamara bất giác hốt hoảng và run sợ. Bà rơi vào trạng thái im lặng và mất hẳn động lực sáng tạo. Vì thế trong những tác phẩm về sau, người ta không tìm thấy màu đỏ rực rỡ của hoa hồng trong bút pháp của Tamara như thủa còn non trẻ. Đó là dấu hiệu chứng tỏ Tamara đã trở nên đạm bạc với dục vọng và cuộc sống nghệ thuật của người nữ hoạ sĩ bốc lửa này cũng xế chiều.
(Cuộc sống thác loạn và những bức tranh nảy lửa của Tamara -
http://www.nld.com.vn/108258P0C1022/...cua-tamara.htm)


Làm thân con gái, không thể không thích nước hoa. Những mùi hương, dù nồng nàn hay êm dịu, đều có một sức hút mãnh liệt. Gái xấu cũng thích sở hữu những mùi hương chứa trong những chiếc lọ thật đẹp.

Trung tâm thương mại long lanh hàng cao cấp, gái đẹp dắt tay gái xấu vào xem một vòng rồi nói "thấy mà ham". Hỏi gái đẹp "ham gì?" sẽ được nghe trả lời "ham... lấy chồng giàu", đoạn cười khanh khách như thể lấy chồng giàu cũng giống mua một món hàng cao cấp. Gái xấu lặng lẽ ghi nhớ câu trả lời của gái đẹp.

Lolita Lempicka, mùi hương ngọt ngào quyến rũ. Gái xấu cầm nó lên, gái xấu thử mùi của nó, rồi gái xấu thích có một lọ, 30ml thôi cũng được. Trả nó lại cho cô gái đẹp đứng sau tủ kính, gái xấu nghĩ đến việc nhịn cà phê một tháng để mua. Vì gái xấu không quên được cái tên của nó, cái tên của một nữ fashion designer người Pháp, và cái họ của một nữ họa sĩ gốc Ba Lan nổi tiếng.

Tamara De Lempicka, người đàn bà nổi danh với những bức tranh phụ nữ đẹp, nguồn cảm hứng của các nhà thiết kế thời trang cho nhiều bộ phim Hollywood. Và những bức tranh đàn ông khỏa thân. Gái xấu biết Tamara không phải là gái xấu. Tamara là gái đẹp, và điều đó đã giúp cho quyết tâm "cả đời phải sống trong giàu sang dư dả" sớm trở thành hiện thực.

Tamara là gái đẹp, đúng vậy, và cũng có lúc cô ấy chấp nhận làm "gái hậu cung" của một tay có quyền chức để cứu chồng. Gái xấu thầm nghĩ, nếu chồng mình gặp nạn, chắc mình cũng không thể dùng đến chiêu "mỹ nhân kế" để giúp gì được. Gái xấu thấy buồn.

Tamara được báo chí châu Âu đương thời mệnh danh là "nữ họa sĩ xinh đẹp số 1". Gái xấu nghĩ đến một nữ văn sĩ trẻ trong nước, có lần tạp chí nơi gái xấu làm việc đã đăng một bài về cô ấy, giật tít "nữ nhà văn xinh đẹp nhất Việt Nam". Gái xấu hiểu rằng, dù mình có trở thành celebrity thì cũng khó mà đạt được những danh hiệu có cái đuôi "xinh đẹp". Cuộc sống là thế, thực ra thì gái xấu cũng không làm celebrity được, vì gái xấu sợ làm dơ mặt báo và màn hình TV, như ai đó đã nói sợ ra đường vì sợ làm dơ đường phố vậy. Buồn cũng chẳng thay đổi được gì.

Ừ, chẳng thay đổi được gì, kể cả cái cuộc sống thác loạn và những thứ "nảy lửa" mà gái xấu viết ra. Chẳng thay đổi được! Gái xấu, một danh hiệu cho phép gái xấu đi qua biết bao cuộc tình và biến biết bao nhiêu đàn ông thành ngọn lửa bùng lên bất chợt chỉ để phục vụ một bài viết. Tamara đã vẽ và đã nổi tiếng với tranh của cô ấy, gái xấu đã viết và chưa hề nổi tiếng với văn chương của mình. Nhưng, đúng thế, gái xấu đã luôn dùng danh hiệu của mình để tìm nguồn cảm hứng cho sức sáng tạo không thể tách khỏi dục vọng của xa hoa và giới tính.

Những cuộc tình đã đi qua, gái xấu thành thật mô tả nguyên nhân của những dấu chấm hết, bằng cách sử dụng danh hiệu của mình. "Anh ấy thích gái đẹp", "tại tớ xấu quá đấy mà", "cậu thấy đấy, anh nào bỏ tớ xong cũng lấy vợ đẹp hơn tớ tỉ tỉ lần"... gái xấu đã nói như thế, đã lấy đi nước mắt của nhiều gái xấu khác như thế, đã tái tạo ánh mắt ái ngại nhưng ngạo nghễ của các gái đẹp, và đã có một lý do chính đáng để chấm dứt những mối tình. Không ai có thể trách gái xấu vô tình, không ai mảy may nghi ngờ cái vẻ đáng thương của gái xấu trước một cuộc tình sớm tàn lụi. Đó là điều mà gái xấu thích thú.

Để rồi một ngày kia, gái xấu vẫn ngồi đếm sao và mơ mộng về một nguồn cảm hứng vô tận - một người đàn ông duy nhất khiến gái xấu có thể viết đến hết đời, viết đến cùng kiệt bản năng viết, mà vẫn không nghĩ đến việc tìm kiếm người đàn ông khác. Gái xấu vẫn tìm ngôi sao chiếu mệnh của mình.

Có người đàn ông như vậy không? Gái xấu ngẫm nghĩ... Gái xấu nhớ đến cuốn hồi ký của bà nội sắp được phát hành, hơn một nửa là viết về người chồng của mình, về anh em bạn bè của chồng và tựa đề đậm màu sắc tôn vinh dòng họ nhà chồng. Rồi gái xấu tự hỏi, bà nội là gái xấu hay gái đẹp? Bà nội không phải là nghệ sĩ nổi tiếng, đó là câu trả lời.

Cuối tháng, gái xấu sẽ mua một lọ Lolita Lempicka, viết thêm cái vì đó về Tamara De Lempicka, về những mùi hương quyến rũ nhưng không tránh được sự phai nhạt như nhan sắc một người đàn bà. Cuối đời, gái xấu sẽ biết đến sự tồn tại của ngôi sao chiếu mệnh - ngôi sao đem đến cho mình danh hiệu gái xấu - và một người đàn ông duy nhất đem đến nguồn cảm hứng vô tận cho cuộc đời mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét